Trại giam cải tạo thả tù,
Về trong xã hội trại tù to hơn.
Tù từ manh áo miếng cơm,
Tù từ muốn bước ra đường phải xin,
Tù từ đứa bé tù lên,
Từ tấm hộ khẩu khai tên tội tù,
Tù từ cửa Phật, người tu
Tù từ Linh Mục, tù từ Ma Xơ.
Tù luôn nghĩa địa cồn mồ,
Già, trẻ, lớn, bé chẳng tha kẻ nào!
Nặng hơn Trại nhỏ lùa vào,
Đến khi hết tội lại vào tù to.
Xã hội nặng lối “Xin” “Cho”
Nhân dân làm chủ…”Xin” bò gối long,
Cán bộ đầy tớ nhân dân,
Muốn “CHO” cũng được muốn “KHÔNG” cũng tùy.
Nhiều khi không nén cười phì,
TỰ DO, DÂN CHỦ chúng mi lạ đời.
Trần Nguyễn Diệu Nguyên