CHUYỆN ĐỜI TÔI (Tiếp Theo 21)

Cùng Bạn Đọc,

     Thành thật cảm ơn Các Bạn đã khuyến khích, vào thăm website dathaoqutrn rất nhiều trong những post vừa qua. Không có gì vui bằng khi bài viết của mình có nhiều người đón đọc, đó là phần thưởng quí giá nhất của người cầm viết. Mời Bạn đọc tiếp “Chuyện Đời Tôi” (Tiếp Theo 21).

Thân mến,

DTQT. 20/11/2019

     Cũng thứ bảy ngày 28/08/1998, lúc sáng sớm, tôi cùng Kiến và Dung (con Cậu Mười) đã rủ nhau đi biển, chúng tôi đến bãi biển Cửa Đại lúc 5:00 giờ sáng. Trời chưa sáng tỏ mà đã có các cô, các bà, các cậu, với những thúng những mẹt, đứng chờ đợi ghe đánh cá vào sớm, mua cá tươi lên chợ Hội An để bán. Ngoài khơi vẫn chưa sáng, chỉ thấy vài ánh đèn nho nhỏ ở ngoài xa, nhưng ai cũng đợi, ai cũng chờ, vì ai cũng biết sẽ có thuyền vào.

Scan0296 (7)      Thuyền cá vừa ghé bờ mọi ngươi vui vẻ, tôi thấy nụ cười của người đánh cá trên thuyền vừa ở ngoài khơi vào. Tôi cũng cảm thấy vui nên bấm máy nhiều lần.

Scan0287 (6)      Người đánh cá không ngần ngại cúi xuống lấy một con cá lớn hơn bàn tay, còn tươi rói, đưa lên, với nụ cười thật tươi không tỏ vẻ gì mệt nhọc sau một đêm làm việc ngoài khơi, cho tôi chụp hình. Cả hai cùng nhìn tôi cười, tôi thấy quý mến họ, làm việc cực nhọc thức khuya dậy sớm, chân không giày dép vậy mà vẫn vui tươi.

Scan0294 (6)     Tôi không bỏ lỡ cơ hội để thu lấy hình ảnh bình minh trên bãi biển cửa đại, cảnh mặt trời mọc từ từ ở tận chân trời xa. Tôi có được bốn tấm hình sáng hôm đó: “Mặt Trời đang mọc, sau mỗi một tích tắt của thời gian”.

Scan0297 (6)Scan0298 (6)Scan0300 (6)Scan0301 (6)Scan0286 (6)Scan0285 (7)     Chị đến trước mua được cá sớm, không ngần ngại đặt cá xuống nền cát, cho người đến sau mua ngay tại chỗ. Tôi và Dung cũng sà xuống, thấy Kiến bấm máy tôi há miệng kêu “á” nhưng em đã bấm rồi. Vậy là tôi có một tấm hình vui, Dung cười tôi hả miệng!

Scan0275 (8)Trời dần dần sángScan0283 (7)Scan0284 (7)Đã có người tắm biển rồiScan0002 (5)             “Em Kiến và Dung tắm xong rồi đó, sửa soạn về nhà, trưa rồi Chị Quế ơi!”                 (mới có 7:30 Am)Scan0284 (5).jpgScan0287 (5)Dì Năm đứng giữa vườn bắp và vườn khoai.Scan0285 (5)Đây là vườn chuối, luống trống là vườn bắp, mới đốn xong còn đất trống.Scan0286 (5)Vườn cau thật đẹp.Scan0309 (5)Dung đang làm trong vườn cau, sau ngày đi biển về.Scan0333 (2)Từ ngoài ngõ đi vào nhà Ông Bà Ngoại.Scan0334 (2)Nguyên nhà Ông Bà Ngoại, nhìn từ phía ngoài vào. Tôi trú ngụ ở đây suốt thời gian về thăm. Scan0332 (2)Dì Năm đang xem hình gia đình tôi, mang từ Úc về.

     Vườn nhà ông Ngoại rất rộng, nếu tôi nhớ không lầm thì trên hai mươi ngàn mét vuông (20,000m2), từ trong nhà ra đến tận bờ sông. Cả gia đình sống nhờ vào sự trồng trọt, lúa, ngô, khoai sắn, cau trầu và rau xanh cùng trái cây đầy trong vườn, thật không thiếu thứ nào cả, bên cạnh đó còn có chăn nuôi gà vịt, có trâu bò để cày ruộng. Nhìn khu đất thật đẹp săn sóc ngăn nắp gọn gàng thấy thương làm sao! Vậy mà bây giờ không còn nữa, cộng sản tịch thu hơn nửa đất rồi đền bù chút đỉnh không đủ vào đâu hết. Nghe nói trước mặt nhà Ông Ngoại nay “họ” xây một khách sạn lớn lắm, em tôi dùng chữ “to đùng” để diễn tả cái lớn của khách sạn. Vậy là ruộng lúa, vườn bắp, vườn cau, vườn trầu, xoài, mít, chuối  v…v…đều không còn nữa. Chẳng biết bây giờ ở đó ra sao?

     Chiều ngày 30/08/1998, Anh Tỏa chở con đến thăm, Anh Hai Lân, con trai lớn của người Chị, dưỡng nữ của Ba Me, cũng đến thăm. Hồng con gái lớn của Dung ra vườn chặt bắp để trơ trái trên cành, sáng mai ra hái trái nấu, phần ăn, phần đem ra chợ bán vì nhiều quá!

     Hôm nay 31/08/1998 phải ra phường đăng ký để được ở lại nhà Cậu Mợ trong thời gian ở lại Việt Nam.

     Mới sáng, mặt trời chưa ló dạng, Dung và con gái lớn, Hồng, đã hái xong bắp đem vào đổ đầy một góc trước sân nhà. Hai cha con đang cắt bắp cho sạch gọn để bỏ vào thùng nấu chín nhìn thấy cho ngon. Lúc nhà đang nấu bắp, vui ơi là vui. Lúc bắp chín, giở nắp vung ra, bốc hơi nghi ngút, nóng lắm, không dám đến gần. Bắp nguội vừa ăn, Dì Năm đưa một trái, khi cắn trái bắp, phải nói:

“Trái bắp trong vườn sao ngọt quá,

Ăn vào nghe thấm tận buồng tim,

Ngày mai rời xứ ra đi nữa,

Biết đến bao giờ được đứng im, 

Để nhìn mẫu đất nhà Ông Ngoại,

Nuôi sống bao nhiêu Tuổi Ngọc Chìm!

Scan0283 (8)Scan0275 (9).jpgNhà Ông Ngoại phía trước có bốn cửa ra vào thật rộng.Scan0002 (6)Scan0316 (3)Dì Năm vịn buồng chuối (làm người mẫu), cho tôi chụp hình.Scan0315 (4)

Còn tiếp,

DTQT, 27/11/2019.

     Xin Các Bạn cho Dã-Thảo dừng lại ở đây. Hẹn gặp lại trong phần tiếp theo.

Thân mến, DTQT.

11 thoughts on “CHUYỆN ĐỜI TÔI (Tiếp Theo 21)

  1. nguyenhueporteetroite

    Những tấm ảnh đẹp quá. Tấm có núi bắp, mấy con cá đánh được nhìn thấy thanh bình giản dị của một thời đang còn hoang sơ mộc mạc. Cám ơn chị Dã Thảo đã chia xẻ.

    Liked by 1 person

Leave a comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.