CHUYỆN ĐỜI TÔI (Tiếp Theo 20)

Cùng Bạn Đọc,

     Trong phần này Dã-Thảo sẽ đưa những tấm hình về Việt Nam năm 1998. Bây giờ nhìn lại những tấm hình này DT vẫn thấy lòng xúc động rất nhiều vì có những hình ảnh mà người trong hình đã ra đi và Thảo không thể nào gặp lại được nữa. Vì thế cho nên mãi đến bây giờ Thảo vẫn cứ buồn, mỗi buổi sáng thức dậy là nỗi buồn lại bao quấn lấy người, nên nước mắt cứ tự nhiên chảy không cần phải có ai hỏi câu nào, như bây giờ vừa viết và nước mắt cứ rơi.

     Mời các Bạn đọc tiếp “Chuyện Đời Tôi” 20.

Thân mến,

DTQT. 15/10/2019 

     Tôi book vé máy bay về Việt Nam vào ngày 21/08/1998. Ông Bạn già kéo tôi vào một tiệm sang ảnh và bán máy hình, ngày 19/08/1998, mua cho tôi một máy hình, giá là $465.00 nhưng tôi được bớt $90.00 tiền thuế, nhờ có vé máy bay đi du lịch, nên chỉ trả $375.00. Đem về nhà ông dặn tới dặn lui, chỉ tôi cách xử dụng máy vì sợ tôi không biết dùng. Mà thật, tôi không biết xử dụng nên phải đọc trang giấy kèm theo, chứ nghe ông nói, vào tai này ra tai kia, bay lên ngọn cây hết, có nhớ gì đâu.

Scan0300 (3)Wally, hình đầu tiên trong máy mới.Scan0301 (3)Scan0302 (3)Đi mua máy hình, hiệu Olympus.

    Ông Bạn đưa tôi ra phi trường Sydney, ông không quên chụp cho tôi một tấm hình trong máy hình mới (mua hôm 19/08/1998), lúc tôi sắp hàng để vào phòng trong, sửa soạn lên máy bay. Tấm hình này, chỉnh đúng ngày 21/08/1998. 

Scan0303 (2)Scan0275 (5)Scan0002 (3)      Phi Trường Sydney ngày 21/08/1998. Tôi đứng cạnh một cửa hàng bán đồ lưu niệm tại phi trường để ông chụp hình tôi bằng máy của ông, cả mấy tấm hình đều bị chỉnh ghi sai ngày (20/08/1998). Khi về lại Úc tôi mới thấy, ông còn ngồi nán lại trên phòng tầng trên của phi trường để thấy máy bay, có tôi trong đó, cất cánh và chụp thêm hai tấm, chiếc phi cơ đang bay lên từ phi trường Sydney.

Scan0283 (4)       Hai tấm hình này Wally dùng máy của ông để chụp, máy bị chỉnh sai ngày mà ông không lưu ý. Khi nhìn thấy hai tấm hình này tôi vô cùng cảm động vì thấy ông thật lòng quý mến tôi. Tấm hình phía dưới đẹp nên tôi rất thíck, trên không trung chỉ có đơn độc chiếc máy bay, có tôi, giữa bầu trời xanh và mây trắng lang thang.

Scan0284 (4)Scan0304 (3)     Tôi theo đoàn người lên máy bay, vào chỗ ngồi, xong tôi lấy máy hình ra xin phép hai cô chiêu đãi viên hàng không và hành khách gần đấy cho tôi chụp vài tấm hình làm kỷ niệm, ai cũng vui vẻ tươi cười chứ không tỏ vẻ bị làm phiền, tôi cũng không quên cảm ơn họ. Tôi mua vé của hãng Air Qantas, nhưng không hiểu sao tôi được đưa qua hãng bay Air Việt Nam. Hành khách trên máy bay hầu hết là người Việt về thăm quê nên trông ai cũng vui cười hớn hở, như chính lòng tôi lúc bấy giờ. Tôi nôn nao vô cùng vì mong được gặp em Kiến. Em không còn ở chung với gia đình và đã dọn ra ở riêng nên tôi không liên lạc được với em. Tôi không báo cho Kiến biết là tôi về hôm nay để Kiến ngạc nhiên cho vui. Vợ chồng con gái tôi đã nhờ người chị nuôi đón tôi ở sân bay để đưa về nhà chị, nên tôi không lo lắng mấy.

     Máy bay đến phi trường Tân Sơn Nhất lúc 5:00Pm ngày 21/08/1998. Sau khi qua biết bao nhiêu thủ tục xét hỏi, tôi lấy được hành lý và ra ngoài. Vì chưa biết nhau, Chị Nga đưa tấm bảng có tên tôi, đón tôi tại phi trường. Tôi mừng rỡ ôm Chị và thành thật cảm ơn Chị nhiều. Chị đưa tôi về nhà Chị bằng taxi. Đến nhà lúc 6:20’Pm, nhà rất khang trang, trang trí giống như một khách sạn nhỏ. Chị cũng có dụng ý dùng căn nhà để đón người thân từ ngoại quốc về ở, thay vì ở khách sạn lớn. Dưới đây là hình căn phòng tôi trọ ở nhà Chị Nga, sạch sẽ, không trang hoàng lôi thôi, cho tôi một cảm giác dễ chịu.

Scan0307 (3)Căn phòng trọ ở nhà Chị Nga.

Scan0330 (2)Đến thăm Mẹ và Chị của Chị Sui, Chị Bảy, (Dì của Ẩn, chồng con gái tôi).Scan0312 (3)Chị Bảy (bên trái) Mẹ, cùng con gái. Chị Nga ngồi bên phải.

    Ngày hôm sau, 22/08/1998 nhờ Nga đưa đi thăm Mẹ của Chị sui (Bà Ngoại con rễ tôi). Nhân tiện Chị Nga nhờ Anh Mười, em Chị sui, đưa đi tìm Kiến. Gặp Kiến ở 18C – 501 ở Chung cư HVC Q.Tân Bình. Cảm ơn Anh Mười và Chị Nga nhiều. Nhờ Anh Mười có xe gắn máy nên không khổ vì chuyện đi lại. Gặp Kiến thật vô cùng mừng rỡ, hai chị em ôm nhau mừng mừng, tủi tủi.

   – “Chị về sao không báo cho em biết”, Kiến nói.

   – “Vậy mới vui chứ!” Tôi nói. 

     Vì Kiến ở trọ nhà người quen nên hơi bất tiện, mấy chị em kéo nhau về nhà Anh Mười nói chuyện.

   – “Vợ con Kiến bây giờ ở đâu?” Tôi hỏi.

  – “Dạ, Các cháu và H. ở bên nhà Bà Ngoại, Kiến nói. Em có nhiều chuyện buồn lắm. Bây giờ có Chị đây em vui cái đã. Còn vấn đề vợ con của em được gác qua một bên, từ từ Chị sẽ rõ”.

   – “Chị xin lỗi mấy tháng nay chị không liên lạc với em vì sao thì em biết rồi chị không nhắc lại, chuyện gia đình em chị không dám lạm bàn. Chị muốn về Hội An thăm bà con, em đưa chị về được không?

   – “Sao không? Chị về thăm, Chị đi đâu em đi đó.

     Vậy là hai chị em rời nhà Anh Mười, lo đi mua vé máy bay, Air VN, về Đà Nẵng. Ngày 23/08/1998 Kiến đưa đi thăm vợ chồng con gái Chị Mai, Ly Lương nhà ở số  141/A/48t Âu Dương Lân P2 Q8 Sài Gòn. Thật vui khi gặp các cháu.

Scan0303 (3)Từ trái qua, Ly, Lương, Quế, Kiến, bé gái con của Ly Lương ngồi ở trước.

     Đi ăn trưa với Kiến ở nhà hàng. Buổi chiều đến thăm Tuấn gặp Anh Tân, con Chị Phán Trì, chị ruột của Bà Chị Dâu đầu, vợ Anh Hai, Bà Chị Dâu tôi uống hết lọ dầu nóng, lúc Anh Hai còn ở tù cải tạo, không cứu được. Nhắc lại, em nghe đau lòng Chị Hai ơi!…Anh Tân trông lạ quá nhìn không ra. Buổi tối đi ăn với Ly Lương và Kiến. Tối tính tiền trả Chị Nga vì chiều mai là đi Đà Nẵng rồi.

     Ngày 24/08/1998, buổi sáng đi chợ với Chị Nga thật là vui, Nga dễ thương thiệt. Ra phi trường buổi chiều, thấy chiếc máy bay nhỏ quá, cảm thấy lo sợ! Cũng phải leo lên mà đi chớ! Nhưng rồi cũng qua. Đến Đà Nẵng an toàn. Về nhà Nhuận Rơ lúc 6:30’Pm. Nghe mệt nhưng thấy lòng nôn nao thật nhiều.

Scan0317 (2)Nhuận ở đâu mà thấy có một mình Anh Rơ đứng trong bếp vậy Nhuận?

     Ngày 25/08/1998, Kiến thuê taxi 200.000 đồng về Hội An. Đến đón Dì Năm cùng về Hội An, vào ở nhà Ông Bà Ngoại. Đi thăm Anh Hai, thăm Anh Ba, thăm Chị Bốn. Đi chợ Hội An mua trái cây về cúng ở nhà thờ. Đứng trước bàn thờ Ba Me buồn hiu… Tôi nhớ lúc còn nhỏ Ba tôi xem tướng cho tôi, nói rằng sau này tôi đi xa lắm. Tôi theo chồng vào đến Vũng Tàu, tưởng vậy là xa lắm rồi. Ba ơi, Con đâu có ngờ là con lại đi xa đến thế này và không có ngày trở lại nữa, Ba ơi! Con buồn ghê lắm. Nhớ lại những ngày con, chồng con và Duyên Nghị ở đây với Ba, Bố các cháu đóng ở tiền đồn Hội An, thường hay vắng nhà. 

Đêm đêm nghe tiếng súng nhiều,

Ba với con lòng lo lắng không yên.

Ba thương chồng con ốm yếu…

Đánh nhau thật liều, đánh nhau quá nhiều.

Ba thương chồng con ốm yếu,

Con khóc đây Ba, con khóc đây Ba.

     Vào đến Hội An là chạy lên thăm Anh Hai, thăm nhà thờ, thăm Anh Ba, thăm Chị Bốn ngay. Kiến bấm máy ghi lại tấm hình dưới đây, tôi ngồi cạnh Anh Ba. Bây giờ, ngồi gõ PC nhìn tấm hình này nhớ lại lúc tôi còn nhỏ có lần được Anh Ba chở đi chơi bằng xe đạp chạy quanh nhà đèn, mừng quá, mà không cầm được nước mắt. Anh mất rồi, không bao giờ có thể ngồi cạnh Anh như thế này nữa…

Scan0284 (3).jpg Anh Ba QQuế và Anh Ba 25/08/1998.

Anh bị tai biến mạch máu nên tay chân không bình thường.

     Ngày 27/08/1998 đi Đà Nẵng thăm các Bạn học cùng khóa ngày xưa, đang làm trong bệnh viện, gặp mặt Thanh, Bá, Trang, An. Rất vui nhưng không hàn huyên được nhiều vì các Bạn đang bận công việc. Chiều về có ghé thăm Trang, mẹ của bé Dung, đây là một em học sinh nghèo, được Wally bảo trợ để có thể tiếp tục đi học. Nhưng Trang không có mặt chỉ gặp Quang, người con trai, anh của bé Dung.

     Tôi ghé vào thăm Anh Ba. Nhân tiện thăm ngôi nhà Anh Bốn, ngôi nhà kỷ niệm cũ của tôi, vì đã có lần gia đình nhỏ của tôi trú ngụ tại đó một thời gian. Nhà Anh Ba và Anh Bốn, thật rộng ở sát vách nhau nên chúng tôi tha hồ chạy qua chạy về, vui vô cùng. Hiện được Hiệp, con trai Anh Bốn, làm thành “Điểm Tham Quang Nhà Cổ Phùng Hưng” cho khách du lịch đến viếng.

Scan0300 (5)Ba khách du lịch đang nói chuyện với cô Tiếp Dẫn Viên.Scan0301 (5)Ba khách du lịch ngồi ở hình trên, đang rời nhà.Scan0295 (5)     Tôi chụp tấm hình trước mặt nhà, (ngày 27/08/1998), để được thấy lại phía tay phải là nơi tôi thường ngủ mỗi tối với các con, Duyên Nghị Hòa. Scan0303 (4)Bên này là chỗ ngủ của gia đình tôi, bên kia là phòng khách (chỗ cô Tiếp Viên ngồi)

     Nhìn lại căn nhà xưa im vắng, bấy giờ tấp nập người ra kẻ vào lòng thấy nao nao nhớ Ba Me quá. Xong qua chào Anh Ba để về nghỉ, đi cả ngày hôm nay cũng mệt rồi. Ngày 28/08/1998 Trang và bé Dung xuống thăm. Hẹn sẽ lên thăm căn nhà của ba mẹ con Trang. Ngày hôm sau, 29/08/1998, đi thăm bà con và các bạn ở đường Phan Bội Châu, thăm gia đình Huỳnh Cần. Đến kháck sạn Hội An thăm Anh Tỏa, bà con cô cậu. Trên đường đi đến nhà Anh, tôi có chụp vài tấm hình, post theo đây mời Bạn xem. Tôi từ đường Phan Bội Châu đi lên, đến bờ sông quẹo trái lên cầu, cây cầu bắt ngang qua sông sau này chứ ngày xưa thì không có. Tôi không biết tên cây cầu, chắc tại quên không hỏi. Cuối cầu bên kia bờ sông, có căn nhà lớn trên nóc có để tấm bảng “Phố Hội An”, hàng chữ nhỏ ở dưới là: Fai-Foo Hotel.

Scan0303 (5)Scan0302 (6)Từ trên cầu nhìn xuống sông Thu Bồn. Chợ Hội An nằm bên tay phải, đi khỏi những căn nhà lầu cao là đến nơi. Scan0304 (5)Hình trên, đứng từ Khách Sạn nhìn ra cây cầu đi đến đường Phan Bội Châu. 

     Kiến và tôi ngồi ở cạnh tầng cấp lên lầu, có cái hồ nhỏ để vài khối đá trang hoàng như những hòn đảo nhỏ nhô lên khỏi mặt nước, nhưng không có con cá kiểng nào bơi lội ở trong. Nhờ Anh Tỏa (Ông Chủ Khách Sạn) chụp tấm hình dưới đây. Nhìn những hình này nhớ Kiến lắm, không ngăn được nước mắt. Em mất năm 2016 tại Việt Nam, hưởng thọ 67 tuổi. Từ ngày Kiến mất đến nay tôi không màng nhuộm tóc nữa, tóc tôi từ đó càng rụng nhiều, bạc phơ, bây giờ chỉ còn một nhúm, thấy tội nghiệp.

Scan0287 (3).jpg K Q Nha Anh ToaHai Chị Em, Quế + KiếnScan0305 (5)Em Kiến + Anh Tỏa. 

     Anh Tỏa rủ hai Chị Em tôi ra ngoài đi ăn. 

   – “Anh với Kiến muốn ăn gì thì ăn, em chỉ muốn ăn bánh tráng đập dập chấm mấm nêm thôi”. Tôi vừa cười vừa nói.

     Anh Tỏa cười hiền lành, chịu liền. 

   – “Dễ quá mà”. Anh nói.

     Món bánh tráng đập dập bữa đó thật ngon vì mấy chục năm không hề rớ tới. Từ ngày vượt biên đến ngày về lại Hội An là 23 năm có ít gì đâu. Nếu tính từ ngày xa Hội An thì còn lâu hơn nữa…

Scan0306 (5)Scan0307 (5)Anh Tỏa và Kiến ngồi ăn, cười nhìn tôi đang chụp hình hai Anh Em.

Còn tiếp.

DTQT. 31/10/2019.

I LOST EVERYTHING IN NEED (Dã-Thảo)

Dear Friends, 

     I’m writing “My life Story 20” and, I’m so sad that why I can’t continue, I dropped there in the middle. I couldn’t control myself keep on crying, my eyes are blurring, my runny noses causing me throttled. I’m sorry, but I have a poem for you to read in the meantime so, I can control myself, and continue to write.

     Thảo đang viết “Chuyện Đời Tôi” nhưng vì buồn quá nên không thể tiếp tục, phải dừng lại nửa chừng. Thảo cứ khóc nên mắt mờ đi, nước mũi khiến mình ngột thở. Cho Thảo xin lỗi, nhưng Thảo có bài thơ mới làm, bằng Anh Ngữ, Thảo post lên mời Bạn đọc lúc này, rồi Thảo sẽ bình tỉnh lại và viết tiếp.

Thân mến,

DTQT. 18/10/2019 

“I Lost Everything In Need”

I lost my homeland to the communist.
                                                      And I lost everything in need,                                                    Including the father
For my three children,

I, myself brought them up,
In here, Australia, land of peace,
My love husband had the other,
My heart was broken into many pieces.

The first thing is a beautiful family 
The second thing is a beautiful memory,
Together they must be forever,
            Never disappear in the future.

But they are gone, and could not be coming back,

I am crying, am I?

They’re in the past, far-away from here,

Smiling or crying,

Both are the same thing.       

Dã-Thảo chuyển ngữ:

Tôi Mất Tất Cả Những Cần Thiết

Tôi mất quê hương vì cộng sản,

Tôi mất hết những gì cần thiết,

Kể cả Bố

Của các con tôi.

 

Tôi một mình nuôi con khôn lớn,

Ở nơi đây, nước Úc yên lành,

Người chồng yêu đã theo người khác,

Cắt tim tôi ra thành nhiều lát.

 

Trước hết mất một gia đình đẹp,

Điều thứ hai những kỷ niệm sâu,

Đáng lẽ ra là phải tồn tại,

Không bao giờ bị mất tương lai.

 

Nhưng tất cả đi, không trở lại,

Tôi đang khóc, sao tôi lại khóc?

Là quá khứ xa đây lắm rồi

Cười hay khóc cũng giống nhau thôi.

DTQT. 18/10/2019.Scan0283 (3)Ngày Trở Về Đứng Trước Bàn Thờ Ba Me ở Hội An năm 1998.

CHUYỆN ĐỜI TÔI (Tiếp Theo 19)

Cùng Bạn Đọc,

     Hứa với Các Bạn sẽ đưa thêm hình mà mãi đến hôm nay mới viết CĐT 19, Dã-Thảo thành thật xin lỗi Các Bạn về sự chậm trễ này. Vì mãi bận theo dõi tin tức thời sự, đi chợ đi búa, nấu nước nấu cơm, vệ sinh nhà cửa v…v…nên mỗi lần ngồi xuống gõ lốc cốc vài chữ là lại chạy qua chuyện khác lúc quay lại thì quên là mình đang viết đến đâu rồi! Cứ thế hoài, đã vậy lại còn lục lại các hình ảnh để tứ tung lung tàng trong cái PC của mình nữa chứ! Vì già rồi nên chuyện cũ bốn mươi năm thì còn nhớ, mà chuyện mới xãy ra lúc nãy thì lại quên, Bạn tha thứ cho nhé! Bây giờ Dã-Thảo mời Bạn đọc tiếp CĐT 19.

Thân mến,

DTQT 08/10/2019.

     Ông Bạn Già chụp hình trong lúc đi ngắm cảnh đó đây trên đường đi Nan Tien ở Wollongong. Phải nói là phong cảnh quanh đây thật đẹp, yên tịnh. Dưới đây là hình chụp trước khi đi mổ gần bảy tháng.

Que Wally.jpg 3 (2)(30/07/1995) Ông Bạn già và tôi ở hồ tắm Wombarra.

The headland and rock pool at Wombarra (Hình từ trên net). Đây là hồ tắm, nơi chúng tôi thường đến mỗi tuần hai hoặc ba lần, trong những ngày ít người tắm.thumbs_wombarra09a.jpg Rock Pool at W

Scan0232      Lake Illawarra. 

     Là một vịnh nước rộng lớn, gần biển, hoàn toàn thích hợp cho mọi hoạt động. Có công viên, có chỗ bán thức ăn nấu sẵn để những người đi picnic có thể mua ăn trong dịp đi chơi ngoài trời. Có thể câu cá ở chỗ có nước sâu hoặc ở dưới gầm cầu xây ngang con vịnh. Người ta có thể bơi lội và thuyền bè cũng có thể đậu để câu cá, trược nước, hoặc chỉ là để đi thuyền cho vui trên mặt vịnh nước rộng gần biển. Đó là nơi người ta đến để vui chơi thụ hưởng cùng gia đình, bạn bè, con cháu sau những ngày làm việc mệt nhọc ở công xưởng hay văn phòng.

Scan0233th.jpg Lake Illawarra 3Lake Illawarra hình chụp từ trên cao nhìn xuống (Ba hình này lấy từ trên net)

th.jpg Lake Illawarra 2Lake Illawarra.

th5OPJ7HO7.jpg Lake Illawarra 4Lake Illawarra đẹp vô cùng.

    Hình dưới đây là sau khi mổ lần đầu về nhà chống hai nạng, đứng nhìn chỗ chôn cất Pluto. Hình chụp ngày 05/03/1996, vừa ở Bệnh viện về.

Scan0277 (2).jpg Đứng chỗ chôn PlutoScan0279 (2).jpg Xây mộ Pluto      Wally đang xúc đất đổ lên mộ Pluto, (hình chụp ngày 13/08/1997)

     Sau những lần đi physiotherapy và tập bơi ở hồ biển, giúp Wally khỏe lại nhiều vì không còn đau nữa, Wally lái xe đi mua ván làm một khung hình chữ nhật, rồi đi mua đất về làm mộ cho Pluto. Xong, tôi đến Flower Power mua hoa cây về trồng lên mộ cho chú German Shepherd đã mất. Dưới đây là hình tôi sửa soạn hoa và trồng và tưới nước cho hoa, trên mồ Pluto thương yêu. Chúng tôi thật sự nhớ Pluto rất nhiều. Wally vì nhớ Pluto quá nên đến RSPCA (Royal Society for the Prevention of Cruelty to Animals) mua một cô German Shepherd, mười tháng tuổi, về nuôi thay thế Pluto cho đỡ nhớ.

Scan0272 (2).jpg Wally & TinaWally và Tina hình chụp ngày 21/05/1997

Scan0299 (2).jpg Trồng hoa trên mộ Pluto.jpg     Thấy ông Bạn đã khỏe và có thể làm việc bình thường nên tôi cảm thấy dễ chịu vô cùng. Trong khoảng thời gian này tôi có ý định về Việt Nam thăm Kiến và gia đình. Khi nghe tin Anh Hai tôi ở Mỹ về VN vào tháng 8 năm 1998, tôi cũng bàn với Wally là tôi cũng muốn đi trong dịp đó để được thăm Anh Hai tôi. Ông Bạn đưa tôi đi mua máy hình, dặn tôi chụp hình đem về cho ông xem.

Còn tiếp,

DTQT.11/10/2019.

“BÔNG HỒNG CHO MẸ ” (Thơ, Đỗ Hồng Ngọc-Nhạc, Võ Tá Hân-CS Thu Vàng)

Cùng Bạn Đọc,

     Đọc bài thơ này của Đỗ Hồng Ngọc, Thảo rưng rưng nước mắt, đến khi nghe Thu Vàng hát, Võ Tá Hân phổ nhạc bài thơ, Thảo cầm lòng không đậu, Vì nhớ Me quá rồi. Xin phép Thi Sĩ Đỗ Hồng Ngọc cùng Nhạc Sĩ Võ Tá Hân và Trang Chủ blog Trần Thị Nguyệt Mai cho Dã-Thảo Reblog bài hát “Bông Hồng Cho Mẹ”, Thành thật cảm ơn tất cả. Mời Các Bạn trong và ngoài nước cùng nghe, vô cùng xúc động.

Thân mến,
DTQT, 03/10/2019.

https://youtu.be/CBk4jUw1IKs

Trần Thị Nguyệt Mai

Đỗ Hồng Ngọc

Related imageMother And Child by Hermel Alejandre

Mùa Vu lan.  Thật may mắn cho những ai được cài đóa hồng trên ngực áo. Bởi họ còn Mẹ. Tôi thì cài bông trắng. Nhưng điều tôi tin chắc là mẹ tôi đã gặp… bà Ngoại, và vì thế, mẹ đã có thể gài lên ngực một đóa hồng thật tươi từ đó…

Bông hồng cho Mẹ

Con cài bông hoa trắng
Dành cho mẹ đóa hồng
Mẹ nhớ gài lên ngực
Ngoại chờ bên kia sông…

Đỗ Hồng Ngọc
(Vu Lan 2012)

Võ Tá Hân, người nhạc sĩ đã có đến hơn 30 CD nhạc Phật giáo và hằng trăm khúc tình ca nổi tiếng, một hôm tình cờ đọc được bài thơ ngắn ngủn này đã cảm xúc viết nên khúc hát Vu Lan thật thiết tha dành cho những người con… không còn Mẹ.
Và tiếng…

View original post 1,654 more words

“VIỆT KIỀU ĐỎ” BỊ KẾT ÁN TÙ Ở ANH QUỐC.

Cùng Bạn Đọc,

     Anh Longkangaroo vừa gởi tin này cho Dã-Thảo qua email, DT copy, reblog lên trang nhà share ngay cùng các Bạn. Tin này lấy từ City of London Police. Fb:Trần Hên. Mời Bạn theo dõi.

Thân mến,

DTQT. 02/10/2019.

BĂNG ĐẢNG TỘI PHẠM “VIỆT KIỀU ĐỎ” BỊ KẾT ÁN TÙ Ở ANH QUỐC

Việt Kiều ĐỏBĂNG ĐẢNG TỘI PHẠM “VIỆT KIỀU ĐỎ” BỊ KẾT ÁN TÙ Ở ANH QUỐC

     Băng đảng: “Việt Kiều Đỏ” bị án tù sau khi cảnh sát ở Wales tịch thu 2,5 tấn cần sa trị giá 6 triệu bảng Anh. Tòa được nghe điều tra báo rằng hầu hết số tiền lợi nhuận của băng đảng nầy được gửi về Hà Nội họ đầu tư trên nhiều lĩnh vực đa số là bất động sản ở Việt Nam.

     Vậy băng đảng: “Việt Kiều Đỏ” là ai ? Việt kiều đỏ là ám chỉ người Việt đến từ miền bắc Việt Nam sau khi Đông Âu cộng sản sụp đổ, đa số họ xuất thân từ tầng lớp con ông cháu cha của các đảng viên cộng sản được đưa sang Liên Xô (Nga) sau đó đến các quốc gia Đông Âu để trốn sang các nước phát triển như Anh Quốc, Pháp, Đức, mang tiền từ Việt Nam sang đầu tư hợp pháp và ngược lại bất hợp pháp, tổ chức đưa người chui từ Việt Nam sang châu Âu với mục đích kiếm nhiều tiền nhanh nhất bằng mọi cách kể cả phạm pháp trồng cần sa và buôn bán ma túy.

     Ở Việt Nam ít ai được biết, vì sao Việt kiều đỏ sang châu Âu chỉ thời gian vài năm họ trở về đã trở thành đại gia như những tay tài phiệt nổi tiếng trùm nhà hàng khách sạn và bất động sản tại Việt Nam hiện nay đa số là xuất thân từ Việt Kiều Đỏ khi thành công lọt lưới pháp luật nước sở tại với lợi nhuận khủng gửi về nước rửa tiền để quay trở lại Việt Nam với vỏ bọc doanh nhân thành đạt đầu tư lên đến hàng chục triệu đô-la Mỹ từ nguồn tiền buôn bán ma túy, trồng cần sa, buôn lậu thuốc lá và bảo kê các khu thương mãi của người Việt.

     Phía công tố Anh Quốc nói ước tính băng đảng nầy thu được tới 25 triệu bảng Anh nhờ hoạt động phạm pháp. Đa số bị cáo vào Anh Quốc phi pháp, dùng giấy tờ giả. 21 người bị kết án tù 8 năm, hai người được trắng án, trong vụ việc bắt đầu từ 2017, khi nhiều cơ sở trồng cần sa ở Wales bị phát hiện.

     Tòa ở Wales kết án ngày hôm 27.9.2019, theo đó, Bang Xuan Luong, 44 tuổi, bị 8 năm tù. Vu Thi Thu Thuy, 42 tuổi, bị 6 năm, và Tuan Anh Pham, 20, bị 5 năm. Một bị can ban đầu khai mới 14 tuổi nhưng cảnh sát chứng minh anh ta đã 26 tuổi.Toàn bộ 23 bị cáo đến từ miền bắc Việt Nam.

(Fb Trần Hên)

(Nguồn: City of London Police).