TIẾNG GIÓ QUANH RỪNG.

     Mời bạn đọc “Tiếng Gió Quanh Rừng”, của Dã-Thảo. Đây là bài thơ DT làm năm 1982, mới qua Úc được 5 năm, cùng với ba con nhỏ, lại đi làm nên bận bịu dữ lắm. Tuy vậy vẫn nhận lời viết cho tờ nguyệt san “Thế Hệ Mới”, và tờ tuần san “Chuông Sài Gòn”.

6.docx Tiếng Gió Quanh Rừng  < Xin click ở đây.

Ta tưởng xuân sau mai sẽ nở

   Đâu dè Nhân Thế chẳng chịu cho

Thế Nhân góp gió mười phương lại,

Mang tận vào rừng chuyển Bạch Mai*

 

Ta bắt chước người say với thơ,

Mong ly rượu nhạt đuổi ơ thờ,

Mượn trăng mượn gió làm tri kỷ,

Gợi chút nắng tàn nuối giấc mơ.

Đừng trách nhau chi Thế Nhân ơi!

Biển dâu thay đổi vạn cuộc đời,

Ta đâu muốn phụ người tri kỷ,

Nước mất nhà tan phải đổi dời.

Nay ta nửa mái đầu đã bạc,

Nửa mái còn xanh níu thời gian,

Đêm nghe tiếng gió quanh phòng động,

Vẫn ghép thành thơ để tặng đời.  

Dã Thảo

Mua Thu 1982

(Năm 1982, thơ Dã Thảo ký bút hiệu Bạch Mai,

Một bạn ở bên WA, bút hiệu Thế Nhân, hoạ lại bài thơ

“Thở Dài” của Bạch Mai, nên Bạch Mai (DT) hoạ lại

bài của TN, để tặng và cảm ơn anh)

     Tiếp theo DT xin Reblog truyện ngắn “Hạt Cát Trong Lòng Con Trai” để hâm nóng bài vở của mình, hy vọng các bạn vui lòng đón nhận. Đọc xong “Tiếng Gió Quanh Rừng” bạn nhớ click vào mũi tên quay lui phía trên bên góc trái, trở lại trang này và click vào link bên dưới để đọc tiếp. Cảm ơn các bạn.

Hạt Cát Trong Lòng Con Trai.   < Xin click ở đây.

Thân mến,

DTQT.