Dã-Thảo is my pen name,
I like reading, love writing,
And like gardening,
I am a pensioner.
I wave to heaven or go to he'll,
I wouldn't know yet,
But have to wait and see.
DTQT.
Tháng bảy, có một ngày miền nam khắc ghi niềm uất hận. Ngày mà âm mưu dài lâu để thêu đốt một dân tộc, một giống nòi và ngày đó cũng đã kết thúc bằng một ngày đen tối khác, trong cái tham vọng của những kẻ cuồng ngông “chủ nghĩa đại đồng” mà chủ trương thôn tính một đất nước, cùng đồng hóa biến non sông ấy trở thành lãnh địa của họ là tối hậu.
Hận Đồ Bàn khúc hát của nhạc sĩ Xuân Tiên vang lên giữa thời binh loạn, phân ly. Lời ca chứa đầy xót thương cùng ai oán số phận một triều đại vàng son lừng uy suốt năm trăm năm, để rồi chỉ trong mười năm suy biến bại vong. Có lẽ khúc hát ngẹn hờn ấy vẫn chưa đủ sức vọng động tâm hồn một dân tộc có thừa thiếu bốn nghìn…
Đã ba tháng Dã-Thảo không góp mặt cùng Các Bạn, mong Các Bạn vui lòng thông cảm cho Dã-Thảo, thành thật cảm ơn. Mời Bạn Đọc ngày Dã-Thảo Xuống Tóc Cầu Siêu Cho Người Bạn Đời Ba Mươi Năm của mình.
Thân mến, DTQT
Thứ Năm 02/06/2022.
Hôm nay là đúng một trăm ngày Wally mất, một trăm ngày buồn, khóc, rầu rỉ như người mất hồn. Nghị đưa mình đến chùa lúc 4:45’Pm để Sư Cô xuống tóc, như mình đã tự hứa với chính mình. Có Phương Tạ bên cạnh giúp đỡ nên mình cũng yên tâm. Nhờ có Phương nói chuyện và giúp tay với Sư Cô nên việc xuống tóc không có gì trở ngại, mình nhớ ơn Phương và Sư Cô rất nhiều. Mình xuống tóc xong lên Điện Phật thắp nhang cúng Phật, cầu nguyện cho Wally sớm về cõi cực lạc, mình cảm thấy như an tâm hơn một ít trong lòng. Phương Tạ có chụp cho mình vài tấm hình kỷ niệm. Nhìn mấy tấm hình mình với cái đầu bóng không còn một sợi tóc nào cả, mình thấy đẹp và cảm thấy vui trong lòng. Mình đem mớ tóc về khoe với Wally và để kỷ niệm ba mươi năm chung sống bên nhau. Viết đến đây lại khóc rồi…bây giờ trong trí mình, ngoài hình ảnh của Wally lại hiện thêm cái đầu bóng loáng thật dễ thương của mình, nên hôm nay mình thật bằng lòng như cảm thấy cạo bỏ mái tóc như bỏ đi hết mọi phiền não trong cuộc đời. Lúc trưa cúng một trăm ngày mình chưa tụng kinh cầu siêu nên khi về đến nhà lúc 7:00Pm mình lên hương đèn để tụng kinh cầu siêu cho Wally.
Hôm nay trời lạnh lắm nhưng không có gió như những ngày trước nên không đến nỗi nào, nhiệt độ bên ngoài bây giờ là 12 độ C, tuy trong nhà có máy sưởi nhưng vẫn cảm thấy lạnh. Vì thế cho nên mình cứ phải đội cái mũ len suốt từ lúc xuống tóc cho đến lúc đi ngủ và Nghị chưa được thấy cái đầu láng bóng của Mẹ.
Thứ Sáu 03/06/2022
Không còn cúng mỗi ngày như trước nữa nên hôm nay thức dậy trễ hơn mọi ngày và buổi điểm tâm hôm nay mình không còn khóc như những ngày trước đây. Thật sự không ngờ sự xuống tóc nguyện cầu hôm qua đã giúp mình bình tâm sáng hôm nay như thế này.A Di Đà Phật, con thành tâm cảm ơn Tam Bảo, con một dạ chí thành cầu xin Phật Từ Bi gia hộ.
Thân Kính Chào Các Bạn.
DTQT, 03/06/2022.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật.
Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát.
Nam Mô Đại Thế Chí Bồ Tát.
Nam Mô Địa Tạng Vương Bồ Tát.
Nam Mô Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát.
Từ trái qua: Duyên, Hòa, Quế, Nghị & Wally (Sinh Nhật lúc Wally 70 tuổi)
KÍNH GỞI HỘI CHS/TQC/HA CÙNG TẤT CẢCÁC ANH CHỊ EM VÀ THÂN BẰNG QUYẾN THUỘC.
Gia Đình Chúng Tôi Chân Thành Cảm Tạ Quý Cựu Giáo Sư, Quý Anh Chị CHS/TQC/HA Cùng Tất Cả Anh Chị Em Và Thân Bằng Quyến Thuộc Đã Có Lời Chia Buồn, Gởi Vòng Hoa Phân Ưu.
Gia Đình Chúng Tôi Thật Vô Cùng Cảm Tạ Tình Thương Yêu Quý Mến
Của Quý Giáo Sư Và Quý Thân Hữu Ngày Xưa.
Chúng Tôi Thật Vô Cùng Xúc Động Khi Các Bạn Thân Mến Kính Yêu Đã Đến Thăm, Chia Buồn Và Tiễn Đưa H.W. ADRIAN Đi Về Cõi Thanh Tịnh Vô Ưu.
Nay Kính,
Trần Thị Quế và các Con Cháu:
Jenny P.D Nguyễn cùng Chồng, 2 con và 3 Cháu nội.
Con trai: Diên Nghị Nguyễn,
Diên Hòa Nguyễn cùng Vợ và 2 Con.
Quế Bên Cạnh Vòng Hoa Phân Ưu
Có Nhiều Vòng Hoa, Bình Hoa khác,
Nhưng Chỉ Đưa Lên Một Tấm Hình,
Có Trần Thị Quế Đứng Cạnh Bên,
Gia Đình Xin Chân Thành Cảm Tạ.
Gia Đình Cầu Siêu Trước Giờ Tiễn Biệt, Chúng Con Cung Kính Tri Ân Quý Thầy Cô Đã Tụng Kinh Cầu Nguyện.
Gia Đình Với Wally Trong Ngày 01/03/2022
Cầu Mong Ơn Trên Phù Hộ Cho Tất Cả Chúng Ta Được Bình Yên Trong Cuộc Sống.
Thân Kính,
DTQT. 19/03/2022.
********************
P.S: Chủ nhật, 06/03/2022, Quế đi nhận “Thân Tro”
“Ông Bạn Già 30 Năm Của Quế” Lúc 1:30pm, Về Thờ Tại Nhà.
Nhìn những tấm hình trên Blog của Bluebird Of Bitterness dễ thương quá nên DT phải reblogged lên trang nhà. Mời các Bạn cùng xem, dễ thương chưa! Chúc các Bạn một ngày vui.
Mời Bạn Nhìn vào giờ phút cuối của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh, của một đời người, ta có thể biết được cuộc sống đạo đức của người đó như thế nào. Nam Mô A Di Đà Phật.
Chúc các Bạn thân tâm thường an lạc.
Thân mến,
DTQT. 29/01/20
Thiền sư Thích Nhất Hạnh được các tăng ni di chuyển từ mật thất đến thiền đường Trăng Rằm Tổ đình Từ Hiếu (TP Huế) để thực hiện nghi lễ nhập kim quan.
Lễ nhập kim quan Thiền sư Thích Nhất Hạnh.
Đông đảo đệ tử tham gia Lễ nhập kim quan Thiền sư Thích Nhất Hạnh.
Mời Bạn nghe bài hát thật hay mà từ thuở còn rất trẻ Dã-Thảo đã vô cùng thương mến, và mỗi lần hát là mỗi lần xúc động vì Thảo mất Mẹ năm 19 tuổi và Em Kiến của Thảo mới 13. Xin chúc mừng các Bạn còn có Mẹ.
Một câu chuyện thật dễ thương trong một sở thú Sriracha tại Pattaya Thái Lan. Dã-Thảo reblogged từ “Tổ Quốc Chuyện Trang Trí Thức Trẻ”Mời Bạn đọc.
Thân mến,
DTQT. 28/01/2022.
Trong một vườn thú tại Thái Lan, một con lợn nái đã nuôi dưỡng hổ từ khi còn nhỏ, tuy nhiên, phản ứng của con hổ khi lớn đã khiến các nhân viên sở thú bất ngờ.
Hổ vốn là chúa sơn lâm uy mãnh, trên đầu khắc một chữ “vương” (王), khi đi săn có thể hạ gục mọi con mồi. Ngược lại, lợn chỉ là loài vật nuôi hiền lành, yếu đuối, dễ dàng trở thành miếng mồi ngon cho bất kỳ loài ăn thịt nào. Ấy vậy mà câu chuyện ngược đời lợn nái nuôi lớn hổ lại diễn ra trong một vườn thú Thái Lan.
Vườn thú Sriracha tại Pattaya, Thái Lan là nơi sinh sống của hơn 300 con hổ Bengal từ sơ sinh đến trưởng thành, cùng đại gia đình cá sấu, voi, khỉ.
Tại đây có một con hổ cái cư xử rất kỳ lạ. Trong thời kỳ mang thai, nó ít khi ăn uống và cực kỳ hung dữ, dường như sợ con người làm hại nó. Các nhân viên sở thú không dễ dàng gì tiếp cận được nó, chỉ có thể để thức ăn ở đó chờ hổ cái tự ăn.
Tới khi hổ con chào đời, hổ cái vẫn luôn trong trạng thái mệt mỏi và không màng đến chuyện chăm sóc con.
Sở thú Sriracha vô cùng lo lắng cho hổ con, họ quyết định chuyển con hổ đến nhờ một “người mẹ” khác chăm sóc. Tiêu chuẩn tìm mẹ cho hổ bao gồm: Thân hình to lớn, hiền lành, đủ sữa cho ăn. Do những con hổ trong sở thú không chịu chăm sóc con của kẻ khác nên cuối cùng, lựa chọn của các nhân viên chính là… một con lợn nái.
Hổ con khi được đưa vào chuồng lợn còn chưa mở mắt, chỉ có thể dùng mũi hít ngửi lợn mẹ. Hổ được lợn mẹ nuôi lớn vô cùng ngoan ngoãn, khỏe mạnh, thường hay chạy nhảy vui chơi.
Đến khi đủ trưởng thành, người ta nhận thấy hổ không cần uống sữa nữa nên đã chuyển nó tới nơi ở mới. Tuy nhiên, phản ứng lúc này của con hổ lại vô cùng chán nản, buồn rầu, nó nằm im trong chuồng cả ngày không hề nhúc nhích như thể muốn quay về với mẹ.
Thấy vậy, các nhân viên lại chuyển hổ quay lại chuồng lợn thì con hổ lập tức vui vẻ, năng động như thường. Giờ đây, dù đã to lớn hơn nhiều nhưng nó vẫn tỏ ra vô cùng hạnh phúc khi rúc vào ngủ trong vòng tay “mẹ lợn nái”.
Hổ đã lớn vẫn quấn quýt bên lợn mẹ. Ảnh: EPA
Câu chuyện ngược đời con mồi nuôi dưỡng kẻ săn mồi đã được chia sẻ trên trang báo điện tử Sohu, khiến nhiều người suy ngẫm về tình mẫu tử giữa các loài động vật, ngay cả kẻ săn mồi máu lạnh như hổ cũng nảy sinh tình cảm sâu sắc với con lợn đã nuôi nấng mình.
Tuy nhiên, đây cũng chỉ là câu chuyện diễn ra trong vườn thú, dưới sự can thiệp của con người, còn trong thế giới tự nhiên khốc liệt thì điều này dường như là không thể.
Chiều nay đọc bài viết của Hải Hà có nói đến chuyện tóc bạc nên Dã-Thảo có làm ngay bài thơ này tặng Hải Hà. Mời Bạn đọc,Chúc các Bạn một ngày an vui hạnh phúc.
Thân mến,
DTQT, 23/01/2022
Tóc có bạc nhưng tâm hồn vẫn trẻ, Đó là diều cần nhất phải không em, Sáng mai này em thức dậy sau đêm, Nếu không ngủ tóc có vài gợn trắng!
Thì đừng nói rằng tại em đã già. Nhuộm tóc đi níu thời gian lại chớ, Ở ngoài kia trời còn ửng nắng hồng. Dù thời gian có đứng lại hay không.
Với thời gian, tôi bắt đầu nhận ra (mỗi lúc một rõ thêm) những dấu hiệu bất thường của tuổi già. Tôi không biết sáng nay mình đã uống thuốc cao máu hay chưa? Cũng chả rõ bữa trưa hôm qua mình ăn cái gì (nữa) nhưng lại thường nhớ như in những chuyện đã xa lắc xa lơ, từ hồi năm một ngàn chín trăm … nào đó!
Chiều nay, may quá, trí nhớ của tôi bỗng hoạt động có vẻ bình thường trở lại. Tôi chợt nhớ đến một bài viết cũ (“Người Ra Đi Đầu Không Ngoảnh Lại”) nhưng không cũ lắm, mới cách đây không lâu, của Người Buôn Gió. Xin ghi lại vài đoạn chính: