TÌNH HÌNH THẬT Ở VIỆT NAM HIỆN NAY ( Linh Mục Nguyễn Văn Khải)

Cùng Bạn Đọc,

Dã-Thảo xin phép chủ nhân “TUAN VIDEO NGUYEN” cho Dã-Thảo được reblog this video (posted trên You Tube 29 Sept 2015), thành thật cảm ơn Anh.

Mời Bạn đọc theo dõi video này trước khi video bị chận lại. Một cuộc nói chuyện tuyệt vời của một vị Linh Mục, nhưng nói chuyện như một người dân Việt Nam bình thường chứ không như một Linh Mục, Nguyễn Văn Khải. Video rất hay, rất đáng được theo dõi và suy nghĩ.

Thân mến,

DTQT 03/05/2023.

Hình ảnh con đường đẹp nhất thế giới

VẠN LÝ TÌNH (Huy Cận) Với bài dịch sang tiếng Anh của Nguyễn Thị Phương Trâm.

Reblogged from SONGNGUTAITRAM

Mời Bạn đọc bài thơ Vạn Lý Tình của Huy Cận cùng bản dịch sang tiếng Anh của Chị Phương Trâm

Vạn lý tình

Người ở bên trời ta ở đây;

Chờ mong phương nọ, ngóng phương nầy.

Tương tư đôi chốn, tình ngàn dặm,

Vạn lý sầu lên núi tiếp mây.

.

Nắng đã xế về bên xứ bạn;

Chiều mưa trên bãi, nước sông đầy.

Trông vời bốn phía không nguôi nhớ,

Dơi động hoàng hôn thấp thoáng bay.

.

Cơn gió hiu hiu buồn tiễn biệt,

Xa nhau chỉ biết nhớ vơi ngày.

Chiếu chăn không ấm người nằm một –

Thương bạn chiều hôm, sầu gối tay.

Huy Cận

**********

Endless love

I’m here, on the other side of the world you fared;

Searching over here, missing over there.

A long distance affair, a lovesick pair

Endless sorrow over mountains to clouds declared.

Where you are now the sunlight’s low;

The afternoon downpour, river overflow.

The unquenchable thirst all around,

Upon dusk the flutter of bat wings sound.

The breeze of sad farewells say,

Missing each other to the end of days.

Alone, the blanket so cold –

My poor friend, oh sad arms for a pillow.

Nguyễn Thị Phương Trâm

Paul Militaru Photo.

CÀNG SỐNG LÂU TRONG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA, CON NGƯỜI CÀNG THIẾU ĐẠO ĐỨC (Huy Phương)

Cùng Bạn Đọc,

Dã-Thảo ghé thăm trang FB của Thao Pham, thấy có bài viết đúng, của Huy Phương, vì bài không có reblog “box” nên Dã-Thảo xin phép Thao Pham và tác giả Huy Phương copy file này, “posted” lên website của mình để mời các Bạn trong và ngoài nước đọc và suy ngẫm. Cảm ơn Thao Pham và tác giả Huy Phương thật nhiều. Chúc các Bạn một ngày vui và yên bình.

Thân mến DTQT. 22/03/2023

CÀNG SỐNG LÂU TRONG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA, CON NGƯỜI CÀNG THIẾU ĐẠO ĐỨC !!!

“Trăm năm trồng người…”

Một bản tin ngắn, rất tầm thường ở Việt Nam, không chắc làm cho bạn quan tâm, đau lòng, đó là bản tin từ Hà Nội, cho biết nạn bẻ kính chiếu hậu xe hơi bắt đầu tràn lan. Chỉ với một chiếc Porsch Panamera giá $200,000 đã được quân gian chiếu cố, chỉ trong hai năm, đã bị bẻ kính bảy lần. Ngay một sinh viên trường Cao Ðẳng Văn Hóa-Thể Thao Hà Nội, Ðặng Huy Việt, trước đây cũng từng là thủ phạm loại ăn cắp vặt này. Theo tôi, trong cái thời buổi tệ mạt này, rõ ràng là chuyện “trăm năm trồng người” đã có kết quả hay hậu quả đau lòng.

Một trong những “danh ngôn” của Hồ Chí Minh được CSVN ca tụng nhất là câu: “Vì lợi ích mười năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người,” nhưng trẻ em “quàng khăn đỏ” ít đứa nào biết tới ông Quản Trọng bên Trung Quốc là tác giả chính hiệu danh ngôn này, đã bị “bác” bứng nguyên cây về trồng trong vườn nhà “bác.” Câu này lấy từ ý của Quản Trọng trong sách Quản Tử, nguyên văn là: Nhất niên chi kế, mạc như thụ cốc, thập niên chi kế, mạc như thụ mộc, chung thân chi kế, mạc như thụ nhân. (Kế sách cho một năm, lấy việc trồng lúa làm đầu; kế sách cho mười năm, lấy việc trồng cây làm đầu; kế sách cho trăm năm, lấy việc trồng người làm đầu).

Những gì “bác” đã gieo giống, chăm sóc, tưới nước bón phân, ngày nay rõ ràng là đã có kết quả. Sách Minh Tâm Bảo Giám, chương Kế Thiện, có câu: “Trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu. (Chủng qua đắc qua, chủng đậu đắc đậu). Không ai gieo hạt chanh chua mà lại hái được giống cam ngọt, nói đơn giản, gieo nhân nào thì gặt quả nấy!

Hạt giống độc địa ấy từ ngày được Hồ Chí Minh mang về gieo trong khu vườn nhà đã như là “loài cỏ dại, mọc trên hoang tàn của chiến tranh; là loài trùng độc, sinh sôi nảy nở trên rác rưới của cuộc đời” như câu nói của Ðức Ðạt Lai Lạt Ma, Tây Tạng, khi nhận xét về chủ nghĩa cộng sản. Sau ngày cộng sản chiếm miền Nam Việt Nam, nơi Bắc Việt gọi là vùng tạm chiếm, tệ nạn xã hội càng ngày càng gia tăng, làm băng hoại đạo đức xã hội, luân thường đạo lý, như những chuyện băng đảng nhóm xã hội đen, cướp của giết người, mại dâm, ma túy, cờ bạc, hiếp dâm trẻ em, loạn luân, lừa gạt, chiếm đoạt tài sản.

Lúc đầu, nói về tình hình trật tự xã hội, đề cập đến những điều xấu xa đầy rẫy này, đảng cộng sản tránh né trách nhiệm, đổ lỗi cho đó là hậu quả, tàn dư của chế độ cũ để lại, chỉ đích danh là Mỹ, Ngụy, nhưng rõ ràng là sau hơn 39 năm “làm chủ” đất nước, thực tế ngày nay không thể còn đổ lỗi cho ai.

Sau nữa là cả nước từ 60 năm nay, dưới sự cai trị của đảng, do chủ trương của đảng, là “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh!” Vậy thì những gì được ghi nhận hôm nay là thành quả chiếu sáng từ tấm gương ấy, đó là chân lý, mà chân lý này không bao giờ thay đổi. Không ai dám hỏi Hồ Chí Minh thực sự có đạo đức hay không, và cả đất nước mù quáng tin theo những gì đảng nhồi nhét từ những đứa trẻ, làm đông đặc đầu óc thanh niên, bắt người ta tin vào những chuyện không có thật.

Hậu quả là ngày nay cả nước nói dối như cuội.

Hậu quả là ngày nay cả nước ai cũng gian dối để sống.

Hậu quả là ngày nay, lý tưởng của cuộc sống là đồng tiền.

Ở xã hội ấy cái gì cũng mua được bằng tiền, cái gì cũng được đem bán, và người ta sẵn sàng bán đi những cái gì quý nhất.

Ở xã hội ấy, người ta không biết hổ thẹn vì nhân cách, nhưng cảm thấy hổ thẹn khi thua sút những người chung quanh vì cái nhà, cái xe, cái điện thoại, cái xách tay…

Ở xã hội ấy, ai cũng muốn bỏ đi, những ai còn ở lại là không đi được, hay đang còn kiếm được tiền để chuẩn bị đi hay lo cho những người đã đi.

Con người là vốn quý như ai đó đã từng nói, nhưng một mạng người không đáng giá bằng một con chó!

Con người là vốn quý, nhưng người ta coi rẻ sinh mạng của nhau, cầm dao giết nhau chỉ vì một cái nhìn, một chuyện tranh cãi hay để cướp đoạt tài sản của người khác.

Con người là vốn quý, nhưng công an, thế lực của chế độ, sẵn sàng đánh chết dân vì dân không chịu nhận tội mình không làm.

Xã hội chủ trương mình sống vì mọi người, nhưng người vá xe sẵn sàng rải đinh trên đường để cho tiệm mình đông khách, thêm lợi nhuận.

Xã hội chủ trương mình sống vì mọi người nhưng bọn phục vụ cho dân, ăn gian, làm dối, sống chết mặc bay.

Cộng sản đã từng ca tụng: “Chủ Nghĩa Xã Hội là đỉnh cao trí tuệ loài người!” Hà Nội là lương tri của nhân loại! Báo Quân Ðội Nhân Dân đã ca tụng “đỉnh cao của khí phách và trí tuệ Việt Nam,” nhưng ngày nay nhân dân Việt Nam đi đến đâu đều được mọi người có những cái nhìn thiếu thiện cảm. Nhật, Thái Lan, Nam Hàn, Singapore… kết án người Việt trộm cắp, ăn tham, xả rác, bán dâm… khiến hình ảnh Việt Nam đang dần trở nên xấu xa. Cả nhân viên nhà nước cũng buôn lậu, ăn cắp, hối lộ, vậy người Việt ra nước ngoài còn dám ngẩng mặt nhìn ai?

Ở trong nước dân Việt đã bày tỏ dân trí bằng cách ẩu đả, chửi bới nhau để chen lấn mua bánh Trung Thu ở Hà Nội, giành giật đạp lên nhau để giành được kiếm một miếng sushi miễn phí ở một cửa hàng mới khai trương, hỗn loạn trèo lên đầu nhau lên nhau để mua bằng được lá ấn trong lễ khai ấn đền Trần, hôi của khi có tai nạn qua đường như rơi tiền, đổ bia… Người ngoại quốc và các tòa đại sứ ở Việt Nam thì bắt đầu “sợ” dân Việt khi những cây anh đào được đem từ Nhật đến bị đám đông nhào đến vặt sạch, chính phủ Hòa Lan tổ chức phát 3,000 chiếc áo mưa cho dân chúng để tỏ tình hữu nghị thì đám đông ào ạt, hung dữ nhào lên sân khấu cướp từ tay các tình nguyện viên và nhân viên đại sứ quán.

Chính giới trí thức trong nước, như Giáo Sư Nguyễn Thanh Giang đã viết rằng, “Phải nói rằng kể từ khi đưa Chủ Nghĩa Mác vào Việt Nam thì con người Việt Nam bấy giờ còn tha hóa hơn con người Việt Nam hồi thời phong kiến. Và tư chất, đạo lý của con người Việt Nam bây giờ còn thua cái thời Pháp thuộc. Cho nên điều đó là do ảnh hưởng của chế độ chính trị và của tổ chức xã hội. Tổ chức xã hội mà chủ yếu đẩy con người vào tình trạng không cạnh tranh lành mạnh, không cạnh tranh dựa trên đạo lý, không dựa trên pháp luật, mà bằng phe nhóm, ỷ thế, ỷ quyền, ỷ vào giai cấp, ỷ vào thành phần lý lịch, ỷ vào con ông cháu cha. Hơn nữa, kể từ khi đưa cái Chủ Nghĩa Mác vào, lấy chuyên chính vô sản vào, thì người ta không tôn trọng pháp luật nữa. Cho nên người ta sẵn sang giẫm đạp lên pháp luật, lên đạo lý, từ đấy ảnh hưởng đến tâm tính của con người Việt Nam. Rồi đời sống không cần đạo lý, không cần pháp luật. Thì đó là cái tội của chế độ chính trị và tổ chức xã hội này.”

Ai đưa Chủ Nghĩa Mác vào Việt Nam, phải chăng là công ơn “bác Hồ,” cho nên hôm nay, chưa đến một trăm năm, mà việc trồng người của “bác” đã có kết quả “khả quan,” đưa đất nước vào chỗ lụn bại, tha hóa. Muốn gieo lại hạt giống tốt thì phải quét sạch, khai quang, đào xới lại cả khu vườn, thay đất mới, và phải mất trăm năm nữa, con người hôm nay mới trở lại được cái tử tế, văn hóa, chỉ mong được tương đối như người miền Nam trước 1975, hay nói xa hơn là cả cái thời Pháp thuộc.

Chúng ta phải thẳng thắn nhìn vào sự thật đau lòng, đừng mang ảo tưởng quê hương giàu đẹp, văn minh, trí tuệ, có ai đụng vào thì giãy lên như đỉa phải vôi, kêu la là “chống phá tổ quốc, tay sai ngoại bang, thù nghịch với nhân dân !”

(Huy Phương)

365 NGÀY BUỒN. (Dã-Thảo)

Cùng Bạn Đọc,

Hôm nay 22/02/2023 đúng một năm, ngày Wally mất, Dã-Thảo đi chợ mua trái cây cùng các thực phẩm, nấu một nồi chay cúng Wally. Mới đó mà đã một năm rồi, vậy mà Quế cứ tưởng như mới hôm qua vì thế cho nên không viết gì được hết. Cứ mỗi lần mở PC gõ lốc cốc là lại thấy Ông Bạn Già ngồi kế bên cạnh đọc sách, nước mắt lại trào ra, thương ơi là thương, nhớ ơi là nhớ nói sao cho vừa! Quế xin lỗi lại kể chuyện không vui.

Thôi bây giờ mình kể chuyện “may” nhé Bạn, chuyện cũng xãy ra hôm nay thôi.

Sau khi nấu xong và bày thức ăn, trái cây lên bàn thờ, Quế thắp đèn nến lên bàn thờ Phật, bàn thờ Cha Mẹ, bàn thờ Wally Quế không thắp đèn nến, mình dùng đèn điện, có loại đèn điện trông giống như đèn nến, vì thế bàn thờ Wally lúc nào cũng có đèn sáng suốt ngày đêm. Còn bàn thờ Ông Bà Quế thắp đèn nến. Quế mặc bộ đồ lam, áo thụng, tay dài, thắp hương cắm lên bàn thờ Phật, vì bàn thờ Phật trên cao nên mình phải nhón chân để thắp nhang. Cắm nhang xong sao bỗng cảm thấy nóng ở cánh tay trái, giật mình nhìn xuống thấy cánh tay áo trái đang bốc cháy, vì tay áo rộng thùng thình bị vướng vào ngọn nến trên bàn thờ Ông Bà phía dưới nên cháy mà Quế không hay, hoảng hồn nên vội lấy bàn tay phải đập lên cánh tay trái vì thế cho nên Quế bị phỏng ở bàn tay mặt, vội cởi áo thụng ra để dập lửa, thấy phía tay trái áo bà ba ngắn ở trong cũng bị cháy chút ít. Ngồi nghỉ một chút, bình tĩnh rồi Quế mặc áo thụng vào lại và ngồi xuống tụng kinh cầu siêu cho Wally.

Sau khi cầu siêu Quế có tự mình chụp lấy hai tấm hình, Quế kèm theo bài viết này để các Bạn thấy Quế thay đổi như thế nào! Bàn tay mặt bị phỏng nhẹ Quế chỉ cảm thấy khó chịu thôi chắc vài hôm sẽ hết đau. Thật là may mắn nếu bị cháy ở phía sau lưng mà chỉ có một mình Quế ở nhà như thế này thì không biết chuyện gì đã xãy ra!

Sau đó con trai lớn về nghe Quế bị cháy, Em dọn hết đèn nến không cho Quế dùng nữa, rồi nói sẽ mua đèn điện thế đèn nến thắp lên bàn thờ Phật và Ông .

Bài này Dã-Thảo viết hôm 22/02/2023 nhưng vì quá buồn nên DT không post lên, đến nay thấy nguôi bớt nên DT mở ra xem lại chia xẻ cùng các Bạn.

Thân mến,

DTQT 11/03/2023

THÍCH TUỆ SỸ (Tưởng Năng Tiến)

Cùng Bạn Đọc,

Vừa mới đọc xong file này trên “Sổ Tay Thường Dân”, Dã-Thảo muốn xin phép Anh Tưởng Năng Tiến của “Sổ Tay Thường Dân” cho Dã-Thảo Đăng Lại (Reblogg) bài viết này lên trang nhà dathaoqutrn để mời Các Bạn trong và ngoài nước của DT cùng đọc để cảm thông về những gì đã và đang xãy ra cho Phật Giáo tại VN. Thành thật cảm ơn TNT.

Thân Kính,
DTQT.

Ảnh của Paul Militaru

sổ tay thường dân

Tôi sống hơi lâu, qua hai ba thế kỷ (và thể chế chính trị) nhưng chưa bao giờ nghe lắm lời than phiền về chùa chiền và tăng lữ như ở chế độ hiện hành:

Thái Hạo: “Chùa, còn gọi là tịnh xá, là thiền môn, tức là chốn thanh tịnh để tu hành. Bất cứ chùa nào khuyến khích hay quảng bá nhằm thu hút dân chúng đến để thu tiền hoặc sử dụng các dịch vụ thì đều không phải chùa. Nó là các cơ sở kinh doanh núp bóng chùa. Kéo nhau đến những nơi như thế đều là đang tiếp tay và làm giàu cho bọn gian thương, vừa bị mất tiền, vừa bị cười vào mặt.”

View original post 1,389 more words

BÀI THƠ CHÚC XUÂN (Như Nhiên Thích Tánh Tuệ)

Cùng Bạn Đọc,

Một Chị Bạn ở Mỹ gởi cho Dã-Thảo “Bài Thơ Chúc Xuân” của Thầy Như Nhiên Thích Tánh Tuệ, Dã-Thảo copy lại và kính xin phép Thầy cho Đệ Tử đăng lên trang nhà, mời các Bạn trong và ngoài nước của Dã-Thảo xem Bài Thơ Xuân để thấy được “THƯƠNG, HÒA, TÂM, AN, VUI, THÀNH”.

Dã-Thảo cảm ơn Chị Bạn ở xa thật nhiều.

Thành Thật Chúc Các Bạn Một Năm Mới An Vui Hạnh Phúc Và Thịnh Vượng.

Trân Trọng,

DTQT, 30/01/2023

Bài Thơ Chúc Xuân

Năm mới tặng nhau một chữ THƯƠNG
Để sau bù đắp cuộc vô thường
Ân cần, trân quý khi còn gặp
Biết vẫn còn chung một đoạn đường!

Xin chúc người thương một chữ HÒA
Đời không thuận ý hãy cho qua
Phiền giận, riêng mình ôm mối khổ
Thanh thản khi lòng niệm thứ tha.

Năm mới mọi người nhớ chữ TÂM
Để cùng sống đẹp đến trăm năm
Thiên đàng, địa ngục từ Tâm tạo
Hỷ, Xả, Từ, Bi, xóa lỗi lầm.

Xin chúc mọi người một chữ AN
Giữa đời luôn biến động, gian nan
Bình an khó gặp nơi trần cảnh
Về kiếm trong ta, sống nhẹ nhàng.

Năm mới chúc người một chữ VUI
Đời trăm yến tiệc cũng trôi xuôi –
Vui trong đạo lý, nơi điều thiện
Vĩnh viễn hồn ta thắp nụ cười..

Năm mới chúc nhau một chữ THÀNH
Thành công, thành tựu với thành nhân –
Hướng về phụng sự vun Tài Đức
Hạnh phúc miên trường.. Tâm mãi Xuân..

Như Nhiên Thích Tánh Tuệ

XUÂN QUÝ MÃO (Mây Bắc Mỹ + Dã-Thảo)

Cùng Bạn Đọc,

Hôm nay mở email Dã-Thảo được Chị Mây Bắc Mỹ gởi bài thơ “Chúc Tết” thật hay Dã-Thảo xin phép Mây Bắc Mỹ copy lại đưa lên trang nhà, mời các Bạn đọc cho vui.

Và sau đó Dã-Thảo cũng có mấy câu “Chúc Mừng Năm Mới” gởi đến các Bạn trong và ngoài nước của Dã-Thảo.

Đây là bài Chúc Tết của Mây Bắc Mỹ

CHÚC TẾT

Chúc mừng năm mới  Quí Mão
        Cầu chúc  bạn bè thân quyến
Gia đạo đầm ấm bình an
      Công thành danh toại mạnh tiến  
Trọn năm phơi phới  tâm xuân
       Hiện thực mưu cầu ước nguyện         
   …
   Chúc mừng năm mới
       Phước lộc dồn  tới 
Tình thương xẻ san 
      Tâm xuân phơi phới 
Thịnh vượng an khang

Chúc tết Quý Mão
       Viên mãn tâm đạo
Thân thuộc  bạn bè
      Hạnh phúc gia đạo
Yêu thương ngọt ngào 
     Thân tâm  mạnh  khỏe
Lộc đến ào ào
      Sống vui tươi trẻ

Đây là năm câu của Dã-Thảo

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Hôm nay Ba Mươi, mai Mồng Một,

Không làm Bánh Chưng, không Bánh Tét,

Em ở xa nhà Bốn Sáu (46) năm,

Nghĩ có buồn không Mây Bắc Mỹ?

Chúc Mừng Năm Mới Quý Mão ơi!!!

DTQT 21/01/2023, 30/12/Nhâm Dần

Hoa Mai

NỬA VẦNG TRĂNG (Thái Thanh)

Cùng Bạn Đọc .

Mời Bạn thưởng thức tiếng hát Thái Thanh, trên trang Blog của Chị Tám (Hải Hà)

Chắc chắn Bạn sẽ rất cảm động vì nhớ Ca Sĩ Thái Thanh.

Chúc Bạn Thân Tâm Thường An Lạc.

DTQT.

Nhớ quá đi thôi.
Reblog on dathaoqutrn.
Cảm ơn Hà nhé.
QT.

Blog Chuyện Bâng Quơ

Nửa vầng trăng

Trời thu dần sụp tối
Người hỏi làm thế nào có thể
Giữ nguyên vẹn vầng trăng
NTHH

người đi hồn ngơ ngẩn
chiếc lá nào cào xước đêm thu
nửa vầng trăng đâu rồi?
Sóc

Nửa Vầng Trăng – Ca sĩ Thái Thanh – Nhạc sĩ Châu Kỳ

View original post

ĐI TÌM MÙA THU (Hải Hà)

Cùng Bạn Đọc,

Hôm nay đọc bài “Đi Tìm Mùa Thu” Hải Hà viết từ năm 2016.
Đoạn cuối Hà viết thật hay nên Dã-Thảo muốn reblog lên trang nhà để mời các Bạn của Thảo thưởng thức cho vui. Này nhé Bạn đọc đi: “Và chiếc xe của tôi cứ chạy thẳng vào bức tường đầy màu thu, đi đến đâu thu dạt ra hai bên, xe tôi chạy giữa những mảng màu rực rỡ.” Thảo đọc mà thích quá đi. Cảm ơn Hà nhiều lắm.

Hình của Hải Hà trong bài “Màu Thu” vừa mới post lên của Hải Hà.

Blog Chuyện Bâng Quơ

ở Central Park, New York

Tuần trước tôi muốn đi thăm vườn Bách Thảo ở New York (New York Botanical Garden). Tôi có vé đi xem, có cả vé đậu xe, nhưng ông Tám bận việc. Tôi đi một mình bằng xe lửa. Chuyến đi rất dễ dàng, tôi lang thang chụp ảnh một mình, chụp rất nhiều nhưng không có ảnh vừa ý. Rảnh một chút sẽ lựa vài tấm đăng lên xem cho vui mắt, đỡ mất công bạn đọc, mỏi mắt và nhức đầu. Đi chơi một mình có cái thú vị của nó, nhưng cũng buồn. Tôi nói với ông Tám như thế.

Tôi bàn khơi khơi, tôi định đi Central Park, bằng xe điện ngầm. Hỏi ông có muốn đi không. Tôi chủ yếu đi tìm mùa thu. Hôm ở vườn Bách Thảo cây còn xanh quá, chưa thấy dáng nàng thu. Tôi định để…

View original post 506 more words

GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG (Tưởng Năng Tiến)

Cùng Bạn Đọc,

Dã-Thảo đọc bài này của Tưởng Năng Tiến thấy hay và đúng nữa, Tác giả lại cho phép reblogg để các Bạn trong và ngoài nước cùng xem nên, Thảo copy bài dưới đây đưa lên trang nhà mời các Bạn cùng đọc. Chúng tôi nghĩ các ông cộng sản nên trả “SAIGON” lại cho Miền Nam chúng tôi, chứ cái tên Hồ Chí Minh thấy nuốt không trôi rồi. Chúng tôi thật sự thấy thương và nhớ SAIGON lắm! Chứ không ai thấy thương và nhớ HCM cả.

Thân mến,

DTQT. 12/09/2022

******************************

GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG

Ai thích gọi thành phố Hồ Chí Minh đọc bài này.

Đúng là “gậy ông đập lưng ông”.

Ngày nào Saigon còn mang tên Hồ Chí Minh, ngày đó dân gian sẽ mãi còn đàm tiếu.

Đã có rất nhiều bài đàm tiếu về chuyện này…

Mỗi mùa xuân về trên quê hương Việt Nam, chúng ta lại nhớ đến địa danh Sàigòn.

Sàigòn, tự nó đã đầy đủ ý nghĩa. Không cần phải thêm thủ đô hay thành phố gì cả. Hai chữ Sàigòn đã in sâu vào từng tâm hồn của ngưòi dân Việt Nam mà còn quen thuộc với người ngoại quốc với tên gọi không có dấu: “Saigon”.

Để rồi từ đó mọi người đều có thể viết chữ Sàigòn dính liền lại với nhau mà không bỏ dấu “SAIGON ”.

Không biết bao nhiêu bài luận văn của các em học sinh từ tiểu học đến trung học tả về Saigon. Không biết bao nhiêu thi sĩ, nhạc sĩ viết về Saigon. Saigon nằm soi mình bên dòng sông cùng tên Saigon, thật lãng mạng và kêu ngạo cùng tuế nguyệt.

Chúng ta hãy lắng động tâm hồn để tìm về sự mộc mạc của người Việt Nam đối với Saigon thân yêu.

1. – Thưa cô đi đâu?

– Saigon.

2. – Bà ngoại đi đâu?

Lên Saigon.

3. – Mầy từ đâu về?

-Từ Saigon.

Chỉ cần một chữ Saigon là đầy đủ rồi. Nhưng trong 42 năm qua, Saigon bị mất tên, bị thay thế bằng tên của nhân vật Hồ Chí Minh. Sàigon ngậm ngùi tức tưởi, thổn thức với lời ca trong bài Vĩnh Biệt Saigon: “…ta mất người như người đã mất tên…”.

Người Cộng Sản Việt Nam rất lấy làm hãnh diện với cái gọi thành phố Hồ Chí Minh. Cái tên nghe vừa dài vừa chói tai, lúc nào cũng phải thêm chữ “thành phố”. Nếu thiếu chữ “thành phố” thì nguy to. Bởi vì kêu Hà Nội thì ai cũng hiểu là điạ danh Hà Nội, nhưng kêu Hồ Chí Minh khơi khơi thì có khi người ta không biết kêu cái quái gì?

Bây giờ xin mời những người Cộng Sản Việt Nam cùng chia sẻ có nên để tên Hồ Chí Minh hay nên trả tên lại cho Saigon.

Nếu quí vị nhất định khư khư giữ nguyên tên Hồ Chí Minh, thì nên cùng thưởng thức những mẫu chuyện và truyền khẩu từ ngưòi này sang người khác, từ nơi này sang nơi khác mà tạm gọi là truyền khẩu dân gian, hãy xem như một cuộc trưng cầu dân ý có được không?

1. – Bây giờ nói về tệ nạn xã hội:

– Người ta thường kêu là “Du Đãng Saigon” nay xin sửa lại: “Du Đãng Hồ Chí Minh”.

– Saigon ngày xưa ít thấy bây giờ Saigon nhiều quá. “Đĩ Saigon” xin đổi lại là “Đĩ Hồ Chí Minh”.

– Saigon ngày xưa ít thấy mấy thằng điếm bây giờ phải coi chừng mấy thằng điếm. “Điếm Sàigon” xin đổi lại là “Điếm Hồ Chí Minh”.

2. – Bây giờ nói về dân gian: Khi nói đến dân gian thì không phải như viết văn chương, chỉ nói tắt hiểu là được. Không cần chính tả hay văn phạm.

– Mầy lấy vợ ở đâu?

– Dạ em lấy vợ Saigon.

– ”Lấy vợ Saigon” xin đổi lại là “Lấy vợ Hồ Chí Minh”.

– Chị mua gà ở đâu?

– Mua gà Saigon: “Gà Saigon” phải đổi lại là “Gà Hồ Chí Minh”.

– Đi Saigon nhớ coi chừng chó, chó Saigon dữ lắm. “Chó Saigon” xin đổi lại là “chó Hồ Chí Minh”.

– Má ơi lên coi truyền hình kìa xe đụng ghê lắm. Xe đụng chỗ nào? Xe đụng Saigon. Xe đụng Saigon xin đổi lại là “xe đụng Hồ Chí Minh”.

– Thịt chó Saigon ăn ngon quá. “Thịt chó Saigon” phải đổi lại là “thịt chó Hồ Chí Minh”.

– Đừng làm giả đồ của Pháp bị bắt đó nghe. Vỏ Paris, ruột Saigon là phạm pháp. Xin đổi là: “Vỏ Paris, ruột Hồ chí Minh” là phạm pháp.

– Saigon nóng đổ mồ hôi, xin đổi lại là “Hồ Chí Minh nóng đổ mồ hôi”.

– Saigon nóng muốn lột quần lột áo. Xin đổi là “Hồ Chí Minh nóng muốn lột quần lột áo”.

– Đi Saigon thì phải mua giầy da Saigon . Xin đổi lại “Giầy da Hồ Chí Minh”.

– Gió thổi mạnh quá nên nhà Saigon bị sập. Xin đổi lại ‘nhà Hồ Chí Minh bị sập’.

Và còn nhiều nhiều lắm lắm……….

Hãy cùng nhau qua truyền khẩu dân gian để thay thế cái gọi là Hồ Chí Minh vào “Saigon” để cả hơn 92 triệu người dân Việt Nam có dịp thi thố tài văn chương dân gian của mình để có những trận cười hả hê mà người ta gọi là chuyện cười dân gian.

Trăm năm bia đá cũng mòn,

Ngàn năm bia miệng vẩn còn trơ trơ.

Để người Cộng sản Việt Nam hiểu được sức mạnh của quần chúng. Ai đã đổi tên Saigon? Bây giờ họ phải gánh chịu “gậy ông đập lưng ông”.

Các địa danh như, Hà Nội, Huế, Nha Trang, Vũng Tàu, Cần Thơ, Cà Mau… Mà hình như tất cả các điạ danh ở Việt Nam chỉ cần nói tên là người ta hiểu được liền đâu cần phải thêm chữ: thành phố hay tỉnh…. Vậy mà nói khơi khơi Hồ Chí Minh thì là cái con khỉ khô gì? Thật là cười ra nước mắt.

Chú lơ xe đò gọi hành khách: Saigon không? Saigon đây?

Hành khách đứng dưới đường vẫy tay trả lời : Saigon, Saigon ….. Bây giờ sửa lại : Chú lơ xe đò gọi hành khách: “Hồ Chí Minh, không? Hồ Chí Minh đây!”

Hành khách đứng dưới đường vẫy tay trả lời: “Hồ Chí Minh, Hồ Chí Minh…”.

Có thể trong đám hành khách đó có cả đảng viên đảng CSVN.

Việc đổi tên Saigon và áp đặt cái gọi là Hồ Chí Minh là do chính những người công sản Việt Nam tạo ra. Nay chỉ xin được dùng cái gọi là Hồ Chí Minh để thay thế những lời nói dân gian. Nghĩa là cứ chỗ nào có chữ Saigon thì thay vào đó là chữ Hồ Chí Minh.

Quí vị Cộng sản Việt Nam (CSVN) nghĩ sao?

Quí độc giả nghĩ sao?

Người Cộng sản Việt Nam đã sai lầm giữa địa danh và tên nhân vật, mà cái ác nhất lại là tên của nhân vật được những người Cộng sản Viêt Nam sùng bái. Cái thây ma nằm giữa Ba Đình, mỗi năm phải tiêu phí biết bao nhiêu tiền của nhân dân Việt Nam? Người Cộng sản sống thì tham nhũng, tham lạm tài sản quốc gia. Người Cộng sản chết cũng ăn bám nhân dân Việt Nam, đó chính là cái thây ma Hồ Chí Minh.

Người chết phải trở về cát bụi. Thây ma thì phải đem chôn hay thiêu. Có một người vào xem xác chết của Hồ Chí Minh, khi về nhà không dám ngủ, mà nhắm mắt lại là thấy ác mộng hay nói đúng hơn là thấy thây ma Hồ Chí Minh. Cuối cùng phải đi xem bác sĩ tâm lý. Bác sĩ tâm lý khuyên: bạn đừng nghĩ tới cái xác đó nữa, cứ xem như nhìn thấy xác của một con vật nào đó, thí dụ như xác con gà, con cá bán ở chợ là được rồi.

Đất nước Việt Nam đã bị người Cộng sản tàn phá. Không biết bao nhiêu bút mực của các nhà văn, nhà phê bình, nhà bình luận… của rất nhiều thế hệ lên án. Người cộng sản cần phải thức tỉnh một cách thật sự mà hãy trả lại những gì của Việt Nam cho dân tộc Việt Nam.

– Cỏ cây còn biết hờn sông núi

Giang sơn gấm vóc phải ngậm ngùi.

Đọc xong xin các bạn chuyển đi cho tất cả mọi người Hải ngoại và Việt Nam!

Tưởng Năng Tiến.

TP Jphoto.net