HOME SWEET HOME.

Cùng Bạn Đọc,

     Dã-Thảo cảm ơn Hải Hà đã cho phép DT reblog “Home Sweet Home” của Hải Hà. Xin mời Bạn vào Blog Chuyện Bâng Quơ của Bà Tám Hải Hà.

     Hà về rồi bình yên khỏe mạnh, Dã-Thảo vui nhiều. Đọc bài viết của Hà thấy xót xa thấm thía làm sao! Home Sweet Home! Thảo copy một đoạn của Hà và mời Bạn đọc nhé, thử có buồn không!
     “Tôi thấy nhiều người ngủ trên hai bờ kênh. Có người ngủ dưới chân cầu quấn mền kín mít. Có khi nhìn thấy đống mền, tôi tự hỏi có người nào nằm trong đó không, nhỏ bé quá gầy xơ xác quá nên không nhìn thấy dáng người trong mền. Có hai người có vẻ là mẹ con, bà mẹ không già mấy, đứa con mang triệu chứng Down, ôm nhau ngủ dọc theo bờ kênh. Nghe bà mẹ có lần nói với người láng giềng (cũng ngủ trên bờ kênh) cậu bé là “cục vàng của tôi đó.” Ba mẹ con khác, hai đứa con chừng bảy tám tuổi, bị đánh thức lúc trời chưa sáng, cô chị cố dỗ dành đứa em còn say ngủ mắt nhắm nghiền. Có nhiều cậu con trai có cái xe gắn máy thật đẹp, ngủ trên mấy chiếc ghế dọc theo kênh, ôm cứng (hay khóa cứng) mình vào xe để tránh bị trộm. Tôi không khỏi cám cảnh, vì sao mà nên nỗi “thấu tình cô lữ đêm đen không nhà.”
     Quê hương ta đó… Còn nữa…ba tấm hình… Dã-Thảo mời Bạn đọc “Home Sweet Home” của Hải Hà vừa mới “Đi” Việt Nam “Về”. Hai chữ đi và về nghe như…xót dạ!!! Hình dưới đây (Hải Hà chụp) Thảo copy để Bạn nhìn…”cho vui”.

Thân mến,

DTQT. 15/04/2019

Dù có bảng cấm câu cá, người ta vẫn câu.

Chẳng những câu mà còn mổ xẻ ra mang phơi dọc theo thành cầu