Cho DT reblog post này nhé Phan Huy, bài thơ làm DT nhớ lại những ngày chủ nhật đi làm lao động xã hội chủ nghĩa, nước đục lên tới ngang hông, những buổi đi học tập, không được vắng mặt, nếu muốn vắng mặt phải có lý do chính đáng
Ôi nhớ làm sao nước Việt mến yêu. Đoàn người dẫn đường không thấy dân đói khổ đằng sau, mà có biết nhưng vẫn cứ làm ngơ. Đau đớn quá phải không đoàn người lạc lối? Những người dẫn đường hầu hết không có trái tim nên họ không biết đâu là phải trái, chẳng biết bao giờ họ mới biết họ sai!!!DTQT.
04/07/2016
Họ đi về đâu? Đoàn lữ hành Cọng Sản
Cuộc hành trình dài ngót đã trăm năm
Vẫn lay hoay trong bóng tối đường hầm
Và ánh sáng địa đàng chưa ló dạng.
Họ đã đi gọi là làm cách mạng
Theo gậy dẫn đường của Các Mác Lê nin
Nhắm mắt đi lên thiên đường vô sản
Mọi việc an bài đã có đảng quang vinh.
Nhưng đảng là ai mà tài tình vĩ đại?
Một lão già quỷ quái đã thành tinh
Một bọn vong nô ngu dốt hợm mình
Lương tri loài người- đỉnh cao trí tuệ.
Loài bò sát tự xưng là lãnh tụ
Có hiểu gì Các Mác với Ân dzên
Miệng hô hào đường chủ nghĩa đi lên
Đầu rỗng tuếch chứa toàn phân nhớp nhúa.
Đoàn lữ hành đi sau cờ liềm búa
Tượng dâm thần Hồ tặc đứng nhe nanh
Trên đường…
View original post 199 more words