Kính gởi Anh Trần Hoài Thư,
Cùng Bạn Đọc,
Bài hát hay quá khiến Dã-Thảo nhớ lại thời còn trẻ, hát đi hát lại bài này hoài. DT không nhớ tên bản nhạc và tên Tác Giả, nhưng lời thì không quên, dầu đã bốn mươi ba năm chưa nghe lại lần nào. Hôm nay nhận được bài thơ thật hay của Trần Hoài Thư nên DT ghé vào trang Thư Quán Bản Thảo /Trần Hoài Thư nên mới được nghe lại. DT xin phép Anh THT cho Thảo Reblog bài thơ để giới thiệu với Các Bạn của DT. Cảm ơn Anh thật nhiều.
Trân trọng,
DTQT.
Ngày đầu tiên gặp em
Anh si tình mà không dám ngỏ
Em đứng giữa vườn,
tưới cà tưới cải
Anh ngẩn ngơ nhìn như phải chiêm bao
Sân nhà em lấm tấm hoa ngâu
Khế cũng trổ hoa
Rụng bên bờ giếng nước
Chiều chậm xuống
nhả lên trời khói trắng
mất…
mất dần…
trong ánh nắng hoàng hôn…
Em xinh vô cùng giữa vườn cải trổ bông
Khiến bướm ong quên buổi chiều sắp ngủ
Bướm trắng bướm vàng tham lam nhụy nở
Để si tình càng nẩy nở hồn anh
Đừng nói gì tôi,
hỡi người truyền tin
Anh có biết là tim tôi đang ca hát
Anh có biết, khi nàng xách thùng tưới nước
Là bụi ớt bụi cà hớn hở mừng vui
Là hồn tôi cũng mát lắm anh ơi…
◊◊◊
(thơ Phan Lạc Tuyên, phổ nhac: Đan Thọ. ca sĩ: Thế Sơn)
View original post 192 more words