Đây là câu chuyện ngắn thật dễ thương, Dã-Thảo vừa mới đọc xong trưa nay và muốn reblogged ngay, để chia xẻ cùng với Bạn đọc xa gần trong những ngày tháng có buồn có vui, trên cuộc đời đầy đủ mọi thứ đẹp xấu trắng đen, xanh đỏ tím vàng này. Chuyện chưa có hậu mà cũng gần như có hậu. Hy vọng cái hậu cũng dễ thương như Thảo nghĩ. Mãi nói lung tung súy chút nữa là quên xin phép Tác Giả Trang Châu và Cô chủ blog Trần Thị Nguyệt Mai cho Dã-Thảo reblogged chuyện “BÀ MỐI” tuyệt vời này. Hy vọng Bạn thưởng thức câu chuyện của Trang Châu. Dã-Thảo thành thật cảm ơn Trang Châu và Nguyệt Mai. Chúc tất cả một ngày vui và một năm mới yên lành thịnh vượng.
Tân đóng cửa phòng, tắt đèn, lên giường nằm, chờ Trâm gọi điện thoại. Đó là cái thú duy nhất của chàng hiện tại. Tân nhủ thầm không biết hôm nay cô nàng định giới thiệu mình cho ai đây. Tuần trước, Trâm hỏi chàng, giọng nghiêm trang:
– Anh sẵn sàng “lên đường” lại chưa?
– Năm mươi phần trăm
– Nghĩa là sao?
– Bạn thì được, hôn nhân thì chưa. Có thể còn lâu, có thể không bao giờ, nhưng cũng có thể tự nhiên nó tới. Có điều anh không tìm kiếm hoặc không để ai kia coi đó như một điều kiện tiên quyết để gặp mặt.
– Hơi khó! Đầm được không?
– Việt Nam thôi. Đầm thì xin khỏi nhờ em. – Anh “ngon” lắm! Em có mấy chị quen, sẽ lần lượt giới thiệu cho…
Thanks, Paul Militaru for visiting my site & like.🌹😁
LikeLike
Thanks, ShankySalty for visiting my site & like.🌹😁
LikeLike
Thanks, Parneetsachdev for visiting my site & like.🌹😁
LikeLike
Thanks, Penser studypoint for visiting my site & like.🌹😁
LikeLike
Thanks, Omardarwish20 for visiting my site & like.🌹😁
LikeLike
Thanks, Hải Hà for visiting my site & like.🌹😁
LikeLike